Skip to main content

CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CHỦ TỊCH TÔN ĐỨC THẮNG - NGỌN ĐUỐC SÁNG NGỜI CỦA LÝ TƯỞNG CÁCH MẠNG

 

         Trong dòng chảy lịch sử hào hùng của dân tộc Việt Nam, có những con người đã khắc ghi tên mình vào sử sách, trở thành biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước, ý chí kiên cường và đức hy sinh cao cả. Chủ tịch Tôn Đức Thắng – người được nhân dân kính yêu gọi là Bác Tôn – chính là một ngọn đuốc sáng ngời, soi đường cho các thế hệ trên hành trình đấu tranh giành độc lập, tự do và hạnh phúc. Cuộc đời hơn chín thập kỷ của Người là bản trường ca về niềm tin son sắt, về lòng tận tụy vì dân, vì nước, và về nhân cách trong sáng của một chiến sĩ cộng sản mẫu mực.

         Cội nguồn từ dòng sông Hậu

         Sinh ngày 20 tháng 8 năm 1888, tại cù lao Ông Hổ, nay thuộc xã Mỹ Hòa Hưng, tỉnh An Giang, Tôn Đức Thắng lớn lên trong vòng tay yêu thương của quê hương Nam Bộ, nơi những con sóng sông Hậu dạt dào nuôi dưỡng tâm hồn và ý chí. Từ thuở ấu thơ, cậu bé Tôn Đức Thắng đã sớm thấm nhuần tinh thần yêu nước từ những câu chuyện về các cuộc khởi nghĩa chống thực dân, từ khí phách bất khuất của người dân Nam Kỳ. Lớn lên bên những cánh đồng lúa bát ngát, những con sông lặng lẽ, Bác Tôn mang trong mình tình yêu quê hương sâu đậm, một ngọn lửa âm ỉ chờ ngày bùng cháy.

         Năm 1906, chàng thanh niên Tôn Đức Thắng rời quê lên Sài Gòn, mang theo khát vọng học hỏi và cống hiến. Tại đây, Người theo học nghề thợ máy tại Trường Kỹ thuật Sài Gòn, mở ra một trang mới trong cuộc đời mình. Những năm tháng làm công nhân tại Nhà máy Ba Son không chỉ rèn giũa tay nghề mà còn hun đúc ý chí đấu tranh trong Bác Tôn. Sài Gòn, với những phong trào công nhân sôi nổi, đã trở thành mảnh đất gieo hạt giống cách mạng, nơi Người bắt đầu dấn thân vào con đường đấu tranh vì quyền lợi của giai cấp lao động.

         Ngọn lửa cách mạng tại Nhà máy Ba Son

         Năm 1912, Bác Tôn trở thành linh hồn của một sự kiện lịch sử: cuộc bãi công tại Nhà máy Ba Son. Khi thực dân Pháp sử dụng chiến hạm để đàn áp phong trào cách mạng tại Trung Quốc, những người công nhân Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Tôn Đức Thắng, đã dũng cảm đứng lên, từ chối sửa chữa chiến hạm của kẻ thù. Hành động này không chỉ thể hiện lòng yêu nước nồng nàn mà còn khẳng định tinh thần quốc tế vô sản cao đẹp, khi người công nhân Việt Nam sát cánh cùng đồng bào Trung Quốc trong cuộc chiến chống áp bức. Cuộc bãi công ấy là một cột mốc quan trọng, đánh dấu bước ngoặt trong sự nghiệp cách mạng của Bác Tôn, biến Người từ một người thợ máy bình dị trở thành một chiến sĩ tiên phong của phong trào công nhân Việt Nam.

         Người cộng sản kiên trung trong ngục tù

         Năm 1920, Tôn Đức Thắng gia nhập Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên, tổ chức tiền thân của Đảng Cộng sản Việt Nam. Với lòng trung thành tuyệt đối với lý tưởng cách mạng, Người trở thành một trong những đảng viên đầu tiên khi Đảng Cộng sản Đông Dương được thành lập vào năm 1930. Từ những ngày hoạt động bí mật, Bác Tôn không ngừng truyền cảm hứng cho đồng chí, đồng bào bằng ngọn lửa nhiệt huyết và niềm tin mãnh liệt vào tương lai.

         Thế nhưng, con đường cách mạng không hề bằng phẳng. Năm 1929, Tôn Đức Thắng bị thực dân Pháp bắt giữ và đày ra Côn Đảo – nơi được mệnh danh là “địa ngục trần gian”. Trong suốt hơn 16 năm bị giam cầm, từ 1930 đến 1945, Người phải chịu đựng những đòn roi tàn bạo, những tháng ngày khắc nghiệt trong tù ngục. Nhưng chính trong bóng tối của lao tù, Bác Tôn đã biến Côn Đảo thành một trường học cách mạng. Người tổ chức các lớp học, truyền dạy lý tưởng cộng sản, khơi dậy tinh thần đấu tranh và niềm tin bất diệt cho các đồng chí. Với ý chí sắt đá và trái tim nhân hậu, Bác Tôn trở thành chỗ dựa tinh thần vững chắc, là ánh sáng dẫn đường cho những người tù cách mạng.

         Cống hiến không ngừng nghỉ sau ngày độc lập

         Sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945, khi đất nước giành được độc lập, Tôn Đức Thắng được trả tự do và tiếp tục đảm nhận những trọng trách lớn lao của Đảng và Nhà nước. Từ Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bộ trưởng Bộ Nội vụ (1946-1948), đến Phó Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa từ năm 1955, Người luôn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao. Năm 1969, sau sự ra đi của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Chủ tịch Tôn Đức Thắng được Quốc hội tín nhiệm bầu làm Chủ tịch nước. Ở cương vị cao nhất ấy, Người vẫn giữ nguyên phong cách giản dị, gần gũi, luôn đặt lợi ích của dân tộc và nhân dân lên trên hết.

         Dù giữ trọng trách lớn, Chủ tịch Tôn Đức Thắng vẫn sống một cuộc đời thanh bạch, khiêm nhường. Người thường xuyên xuống tận các làng quê, nhà máy, trò chuyện với người dân, chia sẻ những khó khăn của họ. Hình ảnh vị lãnh tụ với nụ cười hiền hậu, giọng nói ấm áp đã in sâu vào trái tim hàng triệu người dân Việt Nam, trở thành biểu tượng của sự tận tụy và lòng yêu nước chân thành.

         Di sản bất diệt của một nhân cách lớn

         Ngày 30 tháng 3 năm 1980, trái tim nhân hậu của Chủ tịch Tôn Đức Thắng ngừng đập, để lại niềm tiếc thương vô hạn trong lòng toàn dân tộc. Cuộc đời 92 năm của Người là một bản hùng ca về lòng trung thành với Tổ quốc, về tình yêu thương vô bờ dành cho nhân dân, và về phẩm chất đạo đức trong sáng của một người cộng sản. Bác Tôn không chỉ là một vị lãnh tụ, mà còn là hiện thân của sự giản dị, kiên định và đức hy sinh cao cả.

         Hơn bốn thập kỷ đã trôi qua kể từ ngày Người ra đi, nhưng hình ảnh Bác Tôn vẫn sống mãi trong tâm khảm người dân Việt Nam. Từ cậu bé bên dòng sông Hậu, đến người công nhân Ba Son kiên cường, rồi vị Chủ tịch nước tận tụy, hành trình của Người là minh chứng cho sức mạnh của niềm tin và lý tưởng. Những bài học từ cuộc đời Người – sự khiêm nhường, lòng tận tụy, tinh thần đoàn kết và niềm tin bất diệt vào tương lai – mãi là nguồn cảm hứng lớn lao cho các thế hệ hôm nay và mai sau.

         Ngày nay, khi đất nước Việt Nam đang vươn mình trong thời kỳ hội nhập và phát triển, di sản tinh thần của Chủ tịch Tôn Đức Thắng vẫn là ngọn lửa soi đường. Hình ảnh vị lãnh tụ hiền hậu, với nụ cười ấm áp và trái tim tràn đầy tình yêu thương, mãi là biểu tượng của lòng trung thành, của ý chí bất khuất và khát vọng xây dựng một đất nước giàu mạnh, văn minh. Cuộc đời Bác Tôn là bài ca bất tận, vang vọng qua thời gian, thôi thúc mỗi người Việt Nam tiếp tục hành trình dựng xây non sông gấm vóc, để xứng đáng với những hy sinh cao cả của thế hệ đi trước./.

          Trần Thanh Tâm